In this episode, we'll explore the serendipitous moment of Nguyen's coffee order mix-up, leading to unexpected joy and a newfound perspective on taking risks.
Vi: Nguyễn, một người làm trong lĩnh vực công nghệ thông tin, đến quán cà phê 'Trung Nguyên' ở phố Đồng Khởi sau một ngày làm việc căng thẳng. Không gian quán yên tĩnh, không gian rộng rãi với những chiếc bàn gỗ và ghế da mờ mắt, những bức tranh về cảnh quan Việt Nam treo trên tường, và hương thơm nồng nàn của cà phê làm anh cảm thấy thư giãn.
En: Nguyen, a person working in the field of information technology, went to the 'Trung Nguyen' café on Dong Khoi street after a stressful day at work. The café's atmosphere was peaceful, spacious with wooden tables and soft leather chairs, paintings of Vietnamese landscapes hanging on the walls, and the rich aroma of coffee making him feel relaxed.
Vi: Nguyễn bước vào, trên gương mặt anh là nụ cười mệt mỏi nhưng vẫn tỏa nắng. Anh ngồi xuống một chiếc bàn gần cửa sổ, từ đây có thể nhìn thấy toàn cảnh phố Đồng Khởi hối hả vào buổi tối. Anh gọi cô phục vụ lại và mỉm cười, sau đó hỏi cô, "Chị cho tôi một cốc cà phê đen với."
En: Nguyen entered, a tired smile on his face but still shining. He sat at a table near the window, where he could see the bustling Dong Khoi street in the evening. He called the waitress over and smiled, then asked her, "Can I have a cup of black coffee, please."
Vi: Cô phục vụ nhìn anh với một khuôn mặt hoàn toàn ngạc nhiên. Nguyễn nhìn cô, rồi nhìn lại xung quanh và nhận ra tất cả mọi người đều nhìn anh. Anh cảm thấy không hiểu, nhưng anh quyết định không quan tâm. Cô phục vụ cười khẽ và nói, "Dạ, cà phê sữa đặc của chúng tôi rất nổi tiếng nha anh." Rồi cô đi làm việc.
En: The waitress looked at him with a completely surprised face. Nguyen looked at her, then around, realizing everyone was looking at him. He felt puzzled, but decided not to mind. The waitress smiled gently and said, "Yes, our condensed milk coffee is very famous." Then she went to prepare it.
Vi: Một lúc sau, cô phục vụ đến mang lên một cốc cà phê sữa đặc. Nguyễn nhìn cốc cà phê rồi nhìn cô phục vụ. "Uhm, tôi đã gọi cà phê đen mà chị?", anh hỏi cô.
En: Some time later, the waitress brought a cup of condensed milk coffee. Nguyen looked at the coffee and then at the waitress. "Um, I ordered black coffee, didn't I?" he asked her.
Vi: Cô phục vụ cười và nói, "Ô, xin lỗi anh! Tôi tưởng..." Nhưng anh đã cầm cốc cà phê lên và uống một ngụm. "Không sao," anh nói, "Thực ra, cà phê này rất ngon. Cảm ơn chị."
En: The waitress smiled and said, "Oh, I'm sorry! I thought..." But he had already lifted the cup and took a sip. "It's okay," he said, "Actually, this coffee is really good. Thank you."
Vi: Anh nhìn ra cửa sổ, thấy ánh đèn của thành phố lấp lánh, như những ngôi sao trên bầu trời đêm. Anh tự hỏi, một lỗi nhỏ như thế có thể mang lại niềm vui bất ngờ như vậy, thì tại sao chúng ta không thử mạo hiểm và để mọi thứ diễn ra theo cách của nó đôi khi nhỉ?
En: He looked out the window, seeing the city lights glittering like stars in the night sky. He wondered, if a small mistake could bring such unexpected joy, why not take a risk and let things unfold naturally sometimes?
Vi: Đó những điều suy nghĩ của anh Nguyễn, người đã thử nếm cà phê sữa đặc dù đã gọi cà phê đen, lại trong một buổi tối yên bình ở quán cà phê yêu thích của mình.
En: Those were the thoughts of Nguyen, who tried condensed milk coffee despite ordering black, in a peaceful evening at his favorite café.